Kết thúc quý I/2022, tổng doanh thu của Tổng Công ty Bảo hiểm Bảo Việt đạt 2.975 tỷ đồng, tăng 4,6% so với cùng kỳ năm 2021. Lợi nhuận sau thuế đạt 80,7 tỷ đồng, tăng mạnh so với cùng kỳ năm 2021. Bên cạnh đó, Tổng Công ty Bảo Việt Nhân thọ ghi nhận mức tăng trưởng Chương 105 của truyện Trọng sinh sau thành hoàng thúc lòng bàn tay sủng (Trọng sinh kiều thê), tác giả Phi Dực. Hắn ngày sau sẽ vì Thẩm gia mang đến càng nhiều chảy hoàng gia tôn quý máu hậu đại, bởi vậy Đoan Dương Bá vẫn là thực để ý Thẩm Ngôn Khanh cái này con vợ Hà Thúc Sinh; Hải Âu; Hoàng Trọng Thược; Hoàng Trúc Ly; Hậu Trường Sân Khấu Cải Lương. Sunday, December 5, 2021 4:28 PM (View: 1597) Trần Trung Quân; Nhà Sách và Xuất Bản Nam Á, Paris, 1993. Những Tình Khúc Muôn Đời Của Nhân Loại -Tuyển tập 2. Năm Khang Hi thứ 36 (năm 1697), bà hạ sinh một tiểu Hoàng tử và được Hoàng đế Khang Hi đặt tên là Dận Lễ. Dựa theo lẽ thông thường, phi tần sinh con trai sẽ được tấn phong lên phi cao hơn. Nhưng trên thực tế, Hoàng đế Khang Hi dường như không có ý định này. Ít lâu sau khi lên ngôi, Hoàng đế Đạo Quang tôn Hiếu Hòa Duệ Hoàng hậu làm Hoàng Thái hậu. Cuối năm đó, ông tiếp tục dâng tôn hiệu Cung Từ Hoàng Thái hậu cho bà. Không chỉ vậy, ông còn thưc lòng xem bà là mẹ đẻ mà khoản đãi. Vào năm Đạo Quang thứ 29, Cung Từ Thái hậu sau khi từ Kỷ Xuân viên về, cảm thấy không khỏe. . Trọng Sinh Chỉ Hoàng Hậu Vi Tôn Chương 3 Trọng sinh Băng Nhi 23/04/2022 “ Thân thể thật đau...a “Hiên Viên Lãng mơ màng mở mắt, suy nghĩ đầu tiên của hắn là “ Đau “. Không phải hắn chết rồi sao? Sao lại đau như vậy? Hắn cố mở mắt, đập vào mắt hắn là một toà cung điện nạm vàng son tuyệt mỹ. Căn phòng rộng lớn nhưng vô cùng ấm áp, trụ đồng ở bốn góc phòng chạm trổ hoa văn cực kì tinh tế. Hắn đang nằm trên chiếc giường lớn có chăn bông thật dày, đầu giường chiếc lư hương cổ xưa đang toả ra mùi trầm hương hắn ưa thích nhất. Đây là Ngọc Đàng cung mà! Ngọc Đàng cung là cung điện Hiên Viên Lãng ở khi còn là Đại hoàng tử. Khi được sắc phong Thái Tử thì hắn mới chuyển sang Đông Cung chuyên dành cho Thái Tử. Sao ta lại ở đây? Ta vừa mới chết rồi mà? Hiên Viên Lãng thấy cả người đều đau nhức, hắn nhìn xuống để kiểm tra thân thể mình thì liền giật mình. Sao tay mình lại nhỏ vậy? Hơn nữa còn trắng trắng, mềm mềm nữa? Trong lúc Hiên Viên Lãng còn chưa kịp hoàn hồn thì bên ngoài vang lên tiếng mở cửa. Một thân ảnh vừa đi vào Ngọc Đàng cung, thấy hắn đã tỉnh dậy thì vui mừng khôn xiết. Nhào đến bên giường hắn la khóc nói“ Huhu... Đại hoàng tử ngài tỉnh rồi...huhu... Tiểu Từ lo chết mất...huhu...nha nhaaa “Thì ra người đến là Hứa Từ, Hiên Viên Lãng nghe hắn khóc lóc đến nỗi muốn mê mang lần nữa a. Hiên Viên Lãng chăm chú nhìn Hứa Từ đang gào khóc bên giường, lúc này Hứa Từ còn rất trẻ. Tầm 13 tuổi, hắn còn nhớ Hứa Từ lớn hơn hắn 3 tuổi. Vậy là năm nay hắn mới 10 tuổi sao? Hắn thật sự trở về quá khứ rồi sao?“ Hahaha... “Sau khi chắc chắn điều này khiến Hiên Viên Lãng mừng đến phát điên. Hắn ngửa mặt lên trời cuồng tiếu một trận mà không nghĩ tới cảnh tượng một tiểu oa nhi 10 tuổi phấn điêu mài ngọc, tròn tròn xinh xắn ngồi cười điên cuồng như vậy đáng sợ cỡ nào a. Hứa Từ bên cạnh đã bị doạ cho ngốc.“ Chẳng lẽ Đại hoàng tử bị bà chằn kia đánh đập tàn nhẫn quá độ nên giờ hoá điên rồi “ - đây là suy nghĩ trong lòng Hứa Từ lúc khi phát tiết xong sự vui mừng này Hiên Viên Lãng mới dần bình tĩnh lại. Trong lòng hắn thầm cám ơn thượng thiên đã cho hắn cơ hội làm lại từ đầu. Cho hắn cơ hội lần nữa sửa đổi vận mệnh cũng như sai lầm của bản thân. Cho hắn lại được nhìn thấy người con gái mà hắn yêu nhất trên đời này. Cảm khái qua đi, hắn nhìn sang Hứa Từ, hắn nhớ lại kỉ niệm những năm Hứa Từ đi theo hầu hạ bên cạnh hắn. Hứa Từ này đã theo phò tá từ khi Hiên Viên Lãng hắn chỉ là một Đại hoàng tử hai bàn tay trắng. Rồi sau này khi thành Thái Tử, trên đại điển sắc phong cải trang thành hắn, thay hắn đỡ một mũi tên đến suýt mất mạng. Cuối cùng khi hắn thành Cửu Ngũ Chí Tôn, Hứa Từ vẫn tận tuỵ theo hầu một bên. Dù cho hắn sa cơ cùng đường người này vẫn trung tâm đến cùng, nguyện chết trước để dọn đường Hoàng Tuyền chờ hắn. Càng nghĩ Hiên Viên Lãng càng cảm thấy may mắn vì có một người hầu, người bạn như vậy. Nội tâm hắn nhu hoà, viền mắt đỏ lên hơi vươn chút lệ quang từ lúc nào mà hắn cũng chẳng hay. Giọng nói trẻ con trong trẻo tràn đầy chân thành, Hiên Viên Lãng thật lòng nói“ Hứa Từ, cám ơn ngươi “Hứa Từ thu hết biến hoá của Đại hoàng tử vào trong mắt. Khi thấy Đại hoàng tử vừa cười điên cuồng xong lại quay sang nhìn hắn với ánh mắt đẫm lệ đầy chân thành, Hứa Từ trong lòng càng thêm chắc chắn với suy nghĩ của mình “ Thôi...xong rồi...xong thật rồi...Đại hoàng tử bị bà chằn kia đánh thành điên thật rồi “Thấy Hứa Từ vẻ mặt sửng sốt không trả lời mình Hiên Viên Lãng cho là hắn ngạc nhiên khi chủ tử lại nói lời cảm ơn một nô tài nên cũng không nói thêm. Nếu Hiên Viên Lãng biết được ý nghĩ trong đầu của Hứa Từ thì rất có thể một kiếm chém chết tên nô tài này a. Hiếm khi hắn nói lời thật tâm vậy mà lại bị cho là điên, hừ. Nhưng hoàn hảo là Hiên Viên Lãng không biết“ Hừ, Tiểu Từ, hôm nay là ngày nào, thân thể ta làm sao mà đau nhức vậy? “ - Một chưởng béo mềm, mũm mĩm đánh lên đầu Hứa Từ giúp hắn từ trong suy nghĩ trở về thực tại. Hứa Từ hồi thần lại, lập tức nhanh nhảu trả lời“ Bẩm Đại hoàng tử, hôm nay là ngày 24 tháng 11 năm Hiên Viên 38. Thân thể ngài đau nhức là vì sáng nay Hoàng Thượng dẫn ngài đến sân tập võ để rèn luyện. Sau đó, ngài đòi tỷ thí với đại tiểu thư của Hàn tướng quân thì bị nàng đánh ngất xỉu. Hoàng Thượng liền phái người đưa ngài về Ngọc Đàng cung. Ngài đã hôn mê từ sáng đến giờ rồi ạ ““ Ta đã biết! Tiểu Từ, bây giờ ngươi ra ngoài đi. Ta cần nghỉ ngơi. Sáng mai ngươi hãy trở lại “ - Hiên Viên Lãng vừa nói vừa phẫy phẫy bàn tay nho nhỏ đuổi người“ Đại hoàng tử ngài vừa tỉnh dậy có đói bụng không? Để Tiểu Từ xuống bếp phân phó người dọn thức ăn lên cho ngài “ - Hứa Từ quan tâm hỏi“ Không cần, ta hơi mệt, muốn ngủ tiếp. Ngươi lui ra đi, sáng mai hãy trở lại. Còn dược liệu cũng để mai hãy thoa “Hứa Từ thấy chủ tử mệt mỏi cũng không tiếp tục hỏi nữa, liền cáo lui ra ngoài. Hiên Viên Lãng thật là ăn không vô. Bây giờ hắn cần yên tĩnh để sắp xếp lại kí ức của mình. Hắn phải nhớ lại những sự kiện quan trọng của đời trước để làm sẵn chuẩn bị cho tương lai của mình. Nếu như trời đã cho hắn trở về quá khứ, mà hắn lại phạm vào sai lầm của đời trước nữa thì đúng là nên kiếm khối đậu hủ đập đầu chết cho rồi a. Hắn muốn đời này những người đã từng hại hắn, gạt hắn, làm tổn thương người hắn yêu quí đều chết không toàn thây!Trong đêm tối trên chiếc giường lớn của Ngọc Đàng cung, một tiểu oa nhi xinh đẹp, trắng trẻo, mập mạp đang lẩm bẩm, ghi chép gì đó, sau cùng lại nở nụ cười như ác ma! Bạn đang đọc truyện trên Có những tình yêu đã được gieo trồng từ lúc còn rất sớm, nhưng đến mãi sau này khi đơm hoa thì không nhìn lại khoảng thời gian khó khăn cùng nhau tưới nước bón phân, chỉ biết hái hoa, bứt lá, để một ngày khi cái cây đó héo hon cũng như tình yêu sớm ngày đã bị chà đạp đến mức tổn thương mà biến mất. Thì người mới hiểu rằng họ sắp mất đi điều quan trọng nhất, một nửa linh hồn của mình. Mất đi nàng, chính là mất đi chính sinh mệnh và những niềm vui nơi bắt đầu từ lúc bọn họ còn bé, là thanh mai trúc mã sớm ngày có nhau, cùng lớn lên, cùng giương cung, rút kiếm vượt qua trùng trùng khó khăn để một ngày Hiên Viên Lãng được Tiên Đế đích thân ban hôn cùng Hàn Băng Băng. Khi cả hai lớn lên cũng là năm Hiên Viên 47 hắn Hiên Viên Lãng được kế thừa ngai vàng đăng cơ lấy hiệu Viễn Hoàng đồng thời sắc phong Hàn Băng Băng trở thành hoàng hậu. Vậy mà chưa bao lâu chính hắn là người phế ngôi hoàng hậu của nàng, để rồi tình cảm ấy dần rơi vào ngõ cụt. Nằm trên tay hắn tựa vào lòng hắn, nàng vẫn như ngày ấy vẫn luôn yêu một Hiên Viên Lãng ôn nhu tâm đầu ý hợp với mình. Thể loại cung đấu,hài hước, nữ cường, sủng, trọng sinh Ngay từ khi còn nhỏ thì hắn và nàng đã quen biết nhau có thể xem như thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên. Cả hai tình đầu ý hợp hơn nữa còn được Tiên Đế đích thân ban cả hai lên thì vào năm Hiên Viên 47, hắn chính là Hiên Viên Lãng được kế thừa ngai vàng đăng cơ lấy hiệu Viễn Hoàng đồng thời sắc phong nàng - Hàn Băng Băng làm Hoàng Hậu.” Băng Nhi, ta hứa cả đời này chỉ yêu mình nàng thôi “....” Chàng đã không tin thiếp thì giữa chúng ta còn gì để nói? “” Hàn Băng Băng! Nàng tưởng Trẫm không dám phế Hậu Vị của nàng sao? “” Chàng muốn phế thì cứ phế đi “....” Băng Nhi, tỉnh, tỉnh. Đừng ngủ, xin nàng, xin nàng đừng ngủ. Đừng rời xa ta “Trong khung cảnh hỗn loạn của buổi yến tiệc, người mặc Long Bào run rẩy ôm lấy một nữ nhân đang thoi thóp vào lòng, nhẹ giọng nỉ non cầu xin. Tay lại không ngừng truyền nội lực vào để độc tố không lan vào tâm mạch. Máu ướt đẫm y phục, gương mặt trắng bệch không một chút huyết sắc nhưng ánh mắt cô gái lại vô cùng thanh tĩnh hơn nữa còn mang theo chút ý tứ ôn nhu. Nàng cố vươn tay vuốt ve gương mặt người nam tử đồng thời giúp hắn lau đi khoé mắt đỏ ửng đang vươn chút lệ quang, mà giọng nói lại đầy trêu chọc“ Lãng, chàng từng nói nam nhi đổ máu chứ không rơi lệ mà? Đường đường Đế Vương một nước mà lại bi luỵ như vậy thật là mất mặt a “Siết chặt người trong lòng, hắn cố trấn định để cho mình không phát điên. Chua xót nói” Hảo hảo, chỉ cần nàng khoẻ lại thì sau này nàng nói thế nào liền thế ấy “Khí lực cạn dần, nàng nở nụ cười sáng lạng như ánh mặt trời. Giọng nói êm dịu vang lên mang theo bi thương cùng tiếc nuối nồng đậm ” Thật xin lỗi, và ta yêu...chàng “ “ Không....” - Tiếng thét đau đớn của vị Quân Vương trẻ tuổi vang vọng khắp Hoàng Cung. “ Thân thể thật đau...a “Hiên Viên Lãng mơ màng mở mắt, suy nghĩ đầu tiên của hắn là “ Đau “. Không phải hắn chết rồi sao? Sao lại đau như vậy? Hắn cố mở mắt, đập vào mắt hắn là một toà cung điện nạm vàng son tuyệt mỹ. Căn phòng rộng lớn nhưng vô cùng ấm áp, trụ đồng ở bốn góc phòng chạm trổ hoa văn cực kì tinh tế. Hắn đang nằm trên chiếc giường lớn có chăn bông thật dày, đầu giường chiếc lư hương cổ xưa đang toả ra mùi trầm hương hắn ưa thích nhất. Đây là Ngọc Đàng cung mà! Ngọc Đàng cung là cung điện Hiên Viên Lãng ở khi còn là Đại hoàng tử. Khi được sắc phong Thái Tử thì hắn mới chuyển sang Đông Cung chuyên dành cho Thái Tử. Sao ta lại ở đây? Ta vừa mới chết rồi mà? Hiên Viên Lãng thấy cả người đều đau nhức, hắn nhìn xuống để kiểm tra thân thể mình thì liền giật mình. Sao tay mình lại nhỏ vậy? Hơn nữa còn trắng trắng, mềm mềm nữa? Trong lúc Hiên Viên Lãng còn chưa kịp hoàn hồn thì bên ngoài vang lên tiếng mở cửa. Một thân ảnh vừa đi vào Ngọc Đàng cung, thấy hắn đã tỉnh dậy thì vui mừng khôn xiết. Nhào đến bên giường hắn la khóc nói“ Huhu... Đại hoàng tử ngài tỉnh rồi...huhu... Tiểu Từ lo chết mất...huhu...nha nhaaa “Thì ra người đến là Hứa Từ, Hiên Viên Lãng nghe hắn khóc lóc đến nỗi muốn mê mang lần nữa a. Hiên Viên Lãng chăm chú nhìn Hứa Từ đang gào khóc bên giường, lúc này Hứa Từ còn rất trẻ. Tầm 13 tuổi, hắn còn nhớ Hứa Từ lớn hơn hắn 3 tuổi. Vậy là năm nay hắn mới 10 tuổi sao? Hắn thật sự trở về quá khứ rồi sao?“ Hahaha... “Sau khi chắc chắn điều này khiến Hiên Viên Lãng mừng đến phát điên. Hắn ngửa mặt lên trời cuồng tiếu một trận mà không nghĩ tới cảnh tượng một tiểu oa nhi 10 tuổi phấn điêu mài ngọc, tròn tròn xinh xắn ngồi cười điên cuồng như vậy đáng sợ cỡ nào a. Hứa Từ bên cạnh đã bị doạ cho ngốc.“ Chẳng lẽ Đại hoàng tử bị bà chằn kia đánh đập tàn nhẫn quá độ nên giờ hoá điên rồi “ - đây là suy nghĩ trong lòng Hứa Từ lúc khi phát tiết xong sự vui mừng này Hiên Viên Lãng mới dần bình tĩnh lại. Trong lòng hắn thầm cám ơn thượng thiên đã cho hắn cơ hội làm lại từ đầu. Cho hắn cơ hội lần nữa sửa đổi vận mệnh cũng như sai lầm của bản thân. Cho hắn lại được nhìn thấy người con gái mà hắn yêu nhất trên đời này. Cảm khái qua đi, hắn nhìn sang Hứa Từ, hắn nhớ lại kỉ niệm những năm Hứa Từ đi theo hầu hạ bên cạnh hắn. Hứa Từ này đã theo phò tá từ khi Hiên Viên Lãng hắn chỉ là một Đại hoàng tử hai bàn tay trắng. Rồi sau này khi thành Thái Tử, trên đại điển sắc phong cải trang thành hắn, thay hắn đỡ một mũi tên đến suýt mất mạng. Cuối cùng khi hắn thành Cửu Ngũ Chí Tôn, Hứa Từ vẫn tận tuỵ theo hầu một bên. Dù cho hắn sa cơ cùng đường người này vẫn trung tâm đến cùng, nguyện chết trước để dọn đường Hoàng Tuyền chờ hắn. Càng nghĩ Hiên Viên Lãng càng cảm thấy may mắn vì có một người hầu, người bạn như vậy. Nội tâm hắn nhu hoà, viền mắt đỏ lên hơi vươn chút lệ quang từ lúc nào mà hắn cũng chẳng hay. Giọng nói trẻ con trong trẻo tràn đầy chân thành, Hiên Viên Lãng thật lòng nói“ Hứa Từ, cám ơn ngươi “Hứa Từ thu hết biến hoá của Đại hoàng tử vào trong mắt. Khi thấy Đại hoàng tử vừa cười điên cuồng xong lại quay sang nhìn hắn với ánh mắt đẫm lệ đầy chân thành, Hứa Từ trong lòng càng thêm chắc chắn với suy nghĩ của mình“ Thôi...xong rồi...xong thật rồi...Đại hoàng tử bị bà chằn kia đánh thành điên thật rồi “Thấy Hứa Từ vẻ mặt sửng sốt không trả lời mình Hiên Viên Lãng cho là hắn ngạc nhiên khi chủ tử lại nói lời cảm ơn một nô tài nên cũng không nói thêm. Nếu Hiên Viên Lãng biết được ý nghĩ trong đầu của Hứa Từ thì rất có thể một kiếm chém chết tên nô tài này a. Hiếm khi hắn nói lời thật tâm vậy mà lại bị cho là điên, hừ. Nhưng hoàn hảo là Hiên Viên Lãng không biết“ Hừ, Tiểu Từ, hôm nay là ngày nào, thân thể ta làm sao mà đau nhức vậy? “ - Một chưởng béo mềm, mũm mĩm đánh lên đầu Hứa Từ giúp hắn từ trong suy nghĩ trở về thực tại. Hứa Từ hồi thần lại, lập tức nhanh nhảu trả lời“ Bẩm Đại hoàng tử, hôm nay là ngày 24 tháng 11 năm Hiên Viên 38. Thân thể ngài đau nhức là vì sáng nay Hoàng Thượng dẫn ngài đến sân tập võ để rèn luyện. Sau đó, ngài đòi tỷ thí với đại tiểu thư của Hàn tướng quân thì bị nàng đánh ngất xỉu. Hoàng Thượng liền phái người đưa ngài về Ngọc Đàng cung. Ngài đã hôn mê từ sáng đến giờ rồi ạ ““ Ta đã biết! Tiểu Từ, bây giờ ngươi ra ngoài đi. Ta cần nghỉ ngơi. Sáng mai ngươi hãy trở lại “ - Hiên Viên Lãng vừa nói vừa phẫy phẫy bàn tay nho nhỏ đuổi người“ Đại hoàng tử ngài vừa tỉnh dậy có đói bụng không? Để Tiểu Từ xuống bếp phân phó người dọn thức ăn lên cho ngài “ - Hứa Từ quan tâm hỏi“ Không cần, ta hơi mệt, muốn ngủ tiếp. Ngươi lui ra đi, sáng mai hãy trở lại. Còn dược liệu cũng để mai hãy thoa “Hứa Từ thấy chủ tử mệt mỏi cũng không tiếp tục hỏi nữa, liền cáo lui ra ngoài. Hiên Viên Lãng thật là ăn không vô. Bây giờ hắn cần yên tĩnh để sắp xếp lại kí ức của mình. Hắn phải nhớ lại những sự kiện quan trọng của đời trước để làm sẵn chuẩn bị cho tương lai của mình. Nếu như trời đã cho hắn trở về quá khứ, mà hắn lại phạm vào sai lầm của đời trước nữa thì đúng là nên kiếm khối đậu hủ đập đầu chết cho rồi a. Hắn muốn đời này những người đã từng hại hắn, gạt hắn, làm tổn thương người hắn yêu quí đều chết không toàn thây!Trong đêm tối trên chiếc giường lớn của Ngọc Đàng cung, một tiểu oa nhi xinh đẹp, trắng trẻo, mập mạp đang lẩm bẩm, ghi chép gì đó, sau cùng lại nở nụ cười như ác ma! Reads 34,158Votes 581Parts 37Time 15h 12mOngoing, First published Jan 31, 2016Table of contentsSun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Sun, Jan 31, 2016Wed, Feb 3, 2016Wed, Feb 3, 2016Wed, Feb 3, 2016Wed, Feb 3, 2016Wed, Feb 3, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Fri, Feb 5, 2016Trùng sinh chi hoàng hậu vi tôn Tác giả Thượng Huyền Nguyệt Nhi Thể loại cổ trang, trùng sinh, cung đình, cung đấu, tình hữu độc chung, điềm văn, sinh tử văn, 1×1, HE Nhân vật chính Ân Thần Dục, Thượng Quan Tử Ngọc ┃ phối hợp diễn Bách Lý Hiên, Liễu Tịch ┃ cái khác Ngọt văn, cơ bản vô ngược,1vs1 ================== Tình trạng Hoàn Nguồn convert Nhà của Mây ================================ Văn án Ân đế dục lập chính mình sủng phi làm hậu, lại không ngờ tiên hoàng lưu lại di chiếu, mệnh hắn lập tiền thừa tướng chi tử Thượng Quan Tử Ngọc làm hậu, Ân đế bởi vậy đối với này nam hậu đủ loại chán ghét, tất cả nhục nhã, càng nhân một lần hiểu lầm mà đem hắn biếm lãnh cung mười năm lâu. Lại không ngờ hắn sủng hạnh nhân lại là nhất tâm yếu hại hắn,□□, liên hợp bức cung, cuối cùng còn muốn phóng hỏa thiêu cháy hắn. Chỉ có Tử Ngọc vẫn bồi tại hắn bên người, khẳng bồi hắn chết. Ân đế trước khi chết thề, như có chút kiếp sau, nhất định muốn làm anh minh đế vương, muốn một đời quý trọng Tử Ngọc, đối với hắn hảo, muốn cho thiên hạ tất cả mọi người lấy hoàng hậu vi tôn

trọng sinh chi hoàng hậu vi tôn